Bài đăng nổi bật

truyện ngắn - VÒNG XOÁY - Thanh Phấn Cà Mau

Tiếng chó sủa dồn dập, vang vọng từ một xóm quê nghèo hẻo lánh. Ở đó không có đường xá, xe cộ mà bao quanh chỉ toàn là ao hồ, sông, kênh ch...

Chủ Nhật, 30 tháng 5, 2010

CUỘC ĐỜI THANH PHẤN



từ nhỏ phấn đã không có cha mà chỉ sống thui thủi cùng với mẹ và hai anh trai. cuộc sống của gia đình phấn vất vả lắm. có khi phải ăn chuối rem trừ cơm. những ngày tháng cứ lây lất trôi qua gia đình phấn cũng dần được đủ ăn đủ mặt. vào một ngày bình thường như bao ngày khác phấn bất chợt hỏi mẹ là:"cha con là người như thế nào vậy mẹ?. một nỗi buồn mang máng lộ rõ trên nét mặt của . nhưng mẹ tôi cũng trả lời về câu hỏi của tôi. bởi vì tôi lớn rồi nên mẹ cũng chẳng giấu tôi làm gì nữa. đó là cha tôi đã bỏ mẹ và 3 anh em tôi theo tình nhân.tôi giật nảy người ra và cảm thấy câm hận cha tôi vô cùng. sao lại có một con người tồi tệ như thế chứ. tạo dựng chúng tôi ra rồi lại bỏ đi để lại cho mẹ tôi nỗi cay đắng khi mất chồng mà phải nuôi 3 đứa con thơ dại, biết có sống nổi qua cơn nghèo đói.
càng thương mẹ phấn bấy nhiêu thì càng câm tức người đàn ông đó đến tột đỉnh. thật là người cha mất lương tâm mất đạo đức trong khi ông làm một người giáo viên dạy chữ. thật đáng hận.... nhưng nhờ trời cũng thương hại anh trai phấn ra trường và hiện làm giáo viên. còn phấn cũng bước vào con đường đại học. và hiện nay phấn học ở trường đại học cần thơ. nhưng mẹ phấn bây giờ phải sống một mình và phải làm ruộng để nuôi phấn phần thương mẹ lắm nhưng chẳng biết phải làm sao chỉ còn cách là phấn xài ít 1 tí khi phải sống xa cà mau quê hương yêu dấu của phấn. vì vậy mà phấn đã sáng tác ra một bài thơ để tặng mẹ.

MẸ TÔI

Thời tuổi trẻ mẹ là người thiếu nữ
Dáng thon thon có pha chút ngây thơ
Cùng học sinh cung cấp sách đến trường
Cùng trang lứa vui vầy trong mơ ước
biết yêu đương biết mơ mộng thật nhiều
Cành phượng vĩ gắn liền thời áo trắng
Nét ngây thơ sao êm ắng thiết tha
Giờ nghĩ lại trao ôi là quá khứ
quá khứ đẹp sao giờ đây chẳng đẹp
Đời mẹ tôi quá đen đủi ê chề
Kể từ khi vươn bận chuyện chồng con
Thời ngây dại kể như là chấm dứt
bận lo toan, bận công chuyện gia đình
Nào giặt giũ cơm canh và con cái
Cứ lu bù như che phủ mẹ tôi
Chẳng bao lâu chồng bỏ đi biệt dạng
theo người tình và tiếng gọi yêu đương
Bỏ lại tôi và hai anh trai nữa
Khóc khóc cười cười chẳng biết làm sao
thân gái dặm trường mẹ tôi đã khổ
Gắng vươn lên để cứu vớt đời con
Cho quá khứ chôn vùi trong vĩ dang
Lo toan chẳng nghĩ bản thân
quanh năm suốt tháng tảo tần nuôi con
Dù cho sức lực mẹ mòn
lưng còng gánh lúa chẳng còn nỗi đâu
ngày đêm mẹ vẫn âu sầu
gắng công nuôi dạy con mau nên người
đời mẹ đã chẵng thắm tươi
con nay nên nghiệp mẹ cười thiết tha
nhìn lại tuổi mẹ đã già
Chẳng còn son trẻ để mà điểm trang
tóc mẹ bạc khi tròn năm mươi tuổi
bỏ thời son gắng sức để nuôi con
con thương mẹ vì mẹ là phụ nữ
Phụ nữ tảo tần sớm nắng chiều mưa
Còn yêu mẹ từ lọt lòng đến lớn
Yêu mẹ hoài mọi lúc mọi nơi.



from small pollen but had no father living with his mother in full consumption and two brothers. happy family life very hard. sometimes have to eat except rice and banana popsicles. the days went on taking the family spread pollen gradually Projects also present. on a normal day like any other day pollen mother suddenly asked: "Father and son is how this mother?. troughs carry a sadness on his face's. but my mother also answered questions about the me. because I'm so big and my mother did not do anything to hide anymore. that's my father abandoned my mother and three brothers by love nhan.toi gasp out his anger and I feel extremely dumb. Why a man like that but worse. we build out and walked away to leave bitterness when my mother lost her husband have adopted three children but sigh, that has to survive attacks by poverty.
love you much more encouraging news, the more dumb man that reached its peak. is actually the father lost moral conscience when he takes to be a teacher letter. worthy anger .... but it also pitied because his brother out of school and is happy as a teacher. It is also encouraging step on the road to college. and now try to study poetry in college. pollen mother but now must live alone and try to do the farming to feed the love you never really know what to do but just as happy spending a little less when they live far Mau chalk beloved homeland. so that pollen has composed a poem for her donation.

MY MOTHER

Early years is a maiden mother
Slender tapered shape with little naive phase
The same study provided to school
Funny borrowing peers in the dream
know that love to daydream a lot
Poinciana time stems attached white shirt
Why do innocent characters eager Ang
Now think back hand is the past oh
Why now past such beautiful beautiful
My mother died too unlucky processing ê
Since reaching their husbands busy
Time as a long day after termination
worries busy, busy family affair
Any washing rice cultivation and children
Every cover spree as my mother
Soon her husband leave distinctive form
the lover and the call of love
Leaving me and two brothers again
Cry cry smile laugh not know how
school girls mile relatives my mother was suffering
Striving hard to save my life
For the past you are buried in
No worries thought itself
algae throughout the year around September spectrum of child
Whether worn for her strength
Rice also had no back pain burden
day she is melancholic
try to bring up their children who fast should
his mother had heard fresh Crimson
this child should she smiled eagerly Industry
look back at her old age
Young son had no point to that page
silver hair as she rounded the age of fifty
time to put lipstick on exertion child
I love because she is a woman
Women algae sunny early afternoon rain frequency
But I loved her from birth to large
Love you skeptical at all times.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét